Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

Audio Truyện: Chuyện phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn (Chương 22)

Tác giả: Nikolai Nikolaevich Nosov
Chuyện phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn (Chương 22)




Tác giả: Nikolai Nikolaevich Nosov. Người dịch: Vũ Ngọc Bình. Người đọc: Như Quỳnh

Chương 22

Sáng hôm sau, Mắt xanh kể lại với chị Mật ngọt rằng khi được ra viện, các chú tí hon không đánh nhau nữa, rằng hạnh kiểm họ rất tốt và họ hái táo giúp các cô. Mật ngọt đáp:
- Kiếm được việc làm cho họ như vậy là tốt. Các cậu Chắc chắn và Mất sạch cũng sắp ra viện đấy. Các cô có cần lấy họ để giúp đỡ các cô không?
Mắt xanh nói:
- Em sẽ xin chị cho em thêm người nữa cơ. Trong khi chúng em tìm được cho họ một việc làm thú vị như vậy mà cứ giam hãm họ mãi thì thật là đáng tiếc!
- Hôm qua tôi đã cho các cậu Ngộ nhỡ và Nhanh nhảu ra trước thời hạn, thế mà các cô vẫn chưa đủ người hay sao? – Mật ngọt hỏi.
- Chưa ạ.
- Nếu vậy, các cô có thể lấy thêm cậu Lặng lẽ. Cậu ta rất lầm lỳ, chẳng hề than vãn lấy nửa lời.
- Và ai nữa?
Mật ngọt đeo kính và tra lại danh sách.
- Tròn xoay và Nước đường cũng có thể cho ra viện. Thực ra thì Tròn xoay chưa đáng được ra đâu: cậu ta chén nhiều đường quá, tôi chưa tìm được cách cho cậu ta chừa cái thói xấu ấy đi. Nếu cậu ta chỉ ăn đường không thôi thì còn đỡ, đằng này cậu ta lại nhét đường đầy túi áo và giấu cả dưới gối nữa. May ra được thả ra ngoài, cậu ta sẽ bớt háu đói đi chăng. Còn cậu Nước đường thì phải giữ lại ở đây để phạt vì tội uống nước ngọt nhiều quá. Nhưng mà tôi sẽ cho ra cả hai cậu vì hai cậu đối với tôi rất lễ phép.
Cô lại nhìn vào danh sách.
- Cậu Viên đạn thì chưa ra được, chân cậu ta chưa khỏi. Cậu Viên đạn thật sự là bệnh nhân của chúng ta đấy.
Mắt xanh hỏi:
- Còn cậu Cáu kỉnh?
- Không, không được! Cáu kỉnh là tay đáng ngán nhất, cậu ta luôn luôn hậm hực, lúc nào cũng không vừa lòng. Cậu ấy cứ làm cho bọn mình phải phát bực lên thôi! Tôi sẽ giữ cậu ta lại bởi vì cậu ta hết sức lạ lùng. Nhưng mà tôi cũng chẳng mong gì hơn là mau giải phóng cho cậu ấy cùng với cậu Thuốc viên. Cậu này thì chẳng ai mà chịu nổi và tôi cũng không hiểu cậu ta có quyền gì mà dám tự xưng là thầy thuốc, lúc nào cậu ta cũng bảo rằng các phương pháp chữa bệnh của tôi là vô giá trị.

(...)
Nguồn: Megafun

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét