Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

Audio Truyện: Chuyện phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn (Chương 27)

Tác giả: Nikolai Nikolaevich Nosov
Chuyện phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn (Chương 27)




Tác giả: Nikolai Nikolaevich Nosov. Người dịch: Vũ Ngọc Bình. Người đọc: Như Quỳnh

Chương 27

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ

Cuộc khiêu vũ vẫn tiếp tục chuẩn bị. Lầu chơi nhạc và các túp lều đã xây dựng xong. Thuốc nước trang trí cái lầu bằng những tranh vẽ tuyệt đẹp còn các chú tí hon quét đủ các thứ maù sặc sỡ lên các túp lều. Các cô tí hon thì cắt hoa, treo cờ, trao đèn trang hoàng quanh sân nhảy. Mít đặc cứ loay hoay ra lệnh này lệnh nọ, chú thấy ai làm việc cũng chậm rì rì. Chú la hét, đi lại lăng xăng và chỉ quấy rầy người khác mặc dù họ chẳng cần chú cũng biết là họ sẽ phải làm gì.
Có người đề nghị kê thêm ghế dài quanh sân bãi nhưng lại không có ván gỗ. Mít Đặc nổi giận và bứt đầu bứt tóc hoài. Chú hét :
- Các cậu không mang thêm được vài tấm ván đến đây à? Bây giờ thì xe ô- tô lại ở cả thành phố Diều mất rồi. Chỉ có cách là phá một cái lều ra mà làm ghế mất thôi.
- Đúng đấy - Ngộ nhỡ tay cầm cái rìu, lao ngay đến một túp lều gần đấy.
Thuốc nước thét :
- Cậu điên đấy à ! Người ta phải làm khổ làm sở mới dựng và trang trí được một túp lều mà cậu lại định phá đi à?
Ngộ nhỡ đáp :
- Cóc phải là việc của cậu. Dễ chừng không cần ghế dài nữa đấy chắc?
- Nhưng mà không thế phá cái này để làm cái khác được !
Mít đặc can thiệp :
- Ai là người chỉ huy ở đây? Ai là chỉ huy, mình hay cậu, hử? Mình đã bảo phá là phá thôi.
Không hiểu câu chuyện sẽ ra sao nếu lúc đó không xuất hiện một chiếc ô tô ở đằng xa.
Có tiếng nói vui vẻ :
- Cậu Bánh vòng về đấy ! Sắp xe được ván về rồi, không phải phá lều nữa!
Xe ô tô dừng lại. Bánh vòng bước xuống. Nhưng sau lưng chú còn có chú tí hon nào kia. Mọi người nhìn ngó và sửng sốt.
Bác sĩ Thuốc viên thét :
- A ! Cậu Biết Tuốt cuả chúng mình !
Mất sạch reo :
- Biết tuốt đã đến !
Các chú tí hon vây quanh Biết tuốt, ôm hôn chú và nói :
- Thế là chúng mình đã tìm thấy cậu rồi!
Biết tuốt ngạc nhiên :
- Tại sao các cậu lại tìm thấy mình ? Mình tưởng là trái lại kia: chính mình đã tìm thấy các cậu thì có !
- ừ, đúng đấy ! Chính cậu đã tìm thấy bọn mình nhưng bọn mình nghĩ là cậu đã bỏ bọn mình đi cho rảnh chuyện !
Biết tuốt ngạc nhiên :
- Mình mà bỏ rơi các cậu à? Các cậu phải nói trái lại mới đúng.
Tròn xoay đáp :
- Chính cậu đã nhảy dù còn bọn mình ở lại kia mà.
- Đúng. Tại sao các cậu lại ở lại, mình đã ra lệnh cho các cậu nhảy dù xuống cơ mà? Các cậu phải theo mình vì dù sao thì khinh khí cầu cũng chẳng bay được lâu nữa. Nhưng mà các cậu đâm hoảng, các cậu rụt vòi lại.
Các chú tí hon gật đầu thú nhận :
- Quả là bọn mình đã rụt vòi thật ...
Mít đặc nói :
- Đúng đấy. Bọn mình hốt không dám nhảy. Giá mà biết được cậu nào rụt vòi đầu tiên thì cũng thú vị đấy.
Chắc Chắn thấy điều đó hơi chướng bèn nói :
- Chẳng phải là cậu thì còn ai vào đấy nữa .
Mít đặc ngạc nhiên :
- Mình ấy à?
Các chú kia đồng thanh đáp :
- Đích là cậu! Thế ai bảo là không cần nhảy? Chẳng lẽ không phải cậu chắc?
Mít đặc đành chịu nhận :
- Mình nói đấy ! Nhưng tại sao các cậu lại nghe mình ?
Biết tuốt mỉm cười chế giễu :
- Đúng lắm. Các cậu đã khéo chọn thầy đấy. Nhưng mà các cậu không biết cậu Mít đặc là con lừa à?
Mít đặc dang tay nói :
- Thôi đi ! Bây giờ lại hoá ra mình là con lừa.
Nước đường chêm :
- Nhát như cáy nữa.
(...)
Nguồn: Megafun

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét