Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

[Truyện ngắn] Vì có 1 củ Cà rốt chờ em ở nhà (Phần 1)



Thỏ Bông Trắng… Là em, con nhóc 18 tuổi hồn nhiên và tinh nghịch. Em được mọi người đặt cho cái tên Thỏ Bông Trắng từ hồi em bé xíu xiu. Có thể là vì khi bé em vô tình có một cặp răng thỏ, cũng có thể vì trông em kháu khỉnh và trắng xinh nên được mọi người âu yếm mà gọi thế chăng? Em không biết, chỉ biết rằng em thích cái tên ngộ nghĩnh này.

>> Vì có 1 củ Cà rốt chờ em ở nhà Phần 2

Và hẳn nhiên cái tên đáng yêu ấy gắn bó với em cho tới tận khi em lớn thành một thiếu nữ, bước chân vào cổng trường đại học! Bạn bè mới không biết thì gọi em là Sếp (vì ở lớp em giữ vai trò làm lớp trường mà) nhưng mấy đứa bạn thân vẫn quen mồm gọi em là Thỏ Bông Trắng. Ôi, em yêu cái tên của em quá đi mất!!!

Nhưng…

Bỗng một ngày, em trở nên tức tối và cáu kỉnh chỉ vì cái tên nghe yêu yêu của mình. Có thể đó là ngày không đẹp trời vì không có ánh nắng lấp lánh nhuộm màu lên tán lá xanh, không có gió thổi vi vu từng cơn mơn man mái tóc mềm, không có cả những áng mây xốp hình kẹo bông gòn dễ thương mà em vẫn thích… Tóm lại là tất tần tật các yếu tố đều đảm bảo rằng ngày hôm ấy không phải là ngày đẹp trời.


Tác giả: Hạc Xanh - Mc: Nhật Hoa - Kỹ thuật & Âm nhạc: Luz.

Vì có 1 củ cà rốt chờ em ở nhà.

Em, con nhóc mặc chiếc váy trắng, đi đôi sandal màu trắng và đội mũ (cũng màu trắng), bước chầm chậm trên con đường rợp bóng cây, những cơn mưa lá rụng xoay tròn trong gió nhẹ, phải rồi, làn gió thu lướt qua và hờ hững cuốn lá đi xa. Em ngắm nhìn và mỉm cười thích thú. Bỗng “Áaaaaaaaá”… Thôi rồi, cái váy trắng của em… cái váy mẹ tặng em ngày sinh nhật tròn 18 tuổi… cái váy mà em thích nhất… bla bla…

Hẳn nhiên “hắn” - kẻ đã cả gan làm vấy bẩn lên chiếc váy của em phải tròn mắt ngạc nhiên trước điệu bộ lúc bấy giờ của em. Thậm chí, ngay cả khi bây giờ nghĩ lại em còn thấy buồn cười nữa cơ mà.
Nhưng, có một điều quan trọng mà em quên chưa nhắc tới, đó là ngay sau 5s ngạc nhiên là 5s “hắn” hoảng sợ!!! Thật chứ chẳng đùa đâu nhé, em đã nói là em rất … đanh đá chưa nhỉ? Em đã mắng cho hắn một trận, vì cái tội đi mà không thèm nhìn đường, vì đi mà không biết tránh cái vũng nước bẩn, vì cái tội con trai mà không galant, thấy việc làm của mình sai mà không biết xuống xe hỏi han người bị nạn mà cứ trân mắt ra nhìn… Bla..bla… Tóm lại là em đã mắng nhiếc hắn xối xả và có lẽ hẳn cũng chẳng thể nghe hiểu hết những gì em đang nói.

Nhưng, thêm một điều quan trong nữa là… e hèm, em cũng quên mất chưa nói. Rằng kẻ “đứng hình” sau một tràng pháo của em không phải là hắn, mà chính em! Vâng, chính em ạ! Chuyện là, hắn chuyển ngay bộ mặt “con nai vàng ngơ ngác” sang bộ mặt của “bạch mã hoàng tử đẹp trai” với một nụ cười duyên chết người. E hèm, ngay lập tức, em “đơ” và chết lịm trong nụ cười ấy. Hic…

“Anh xin lỗi, em không sao chứ? Anh đã định mở lời xin lỗi em trước, nhưng vì…em nói nhanh quá…”

Danh sách beat sử dụng trong Radio:

1. Fly like the wind – Sungha Jung

2. Song bird – Sungha Jung

(...)
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét