Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Audio book: Nghìn trùng xa cách - P.8






  Bé Hải Triều đang ngủ. Tố Như ngồi bên cạnh nhìn đứa con gái bé nhỏ tội nghiệp có làn da xanh xao tím tái, hơi thở trong giấc ngủ cũng nặng nề mệt nhọc vì căn bệnh tim quái ác, mà lòng nàng đau đớn khôn cùng. Hải Triều là một cô bé khá xinh đẹp, có đầy đủ nét đẹp của Tố Như và Hải Sơn gộp lại. Nhưng vì bệnh tim thuộc thể nặng và không thể không chữa trị đã khiến cho một cô bé có một thân thể mỏng manh gầy yếu và gương mặt lúc nào cũng buồn buồn, thiếu hẳn sức sống. “Tội nghiệp cho con tôi!”. Hải Triều tan nát cõi lòng khi nhìn con trong giấc ngủ mệt nhọc. Mẹ phải làm sao đây để cứu con gái của mẹ? Các bác sĩ bảo rằng trong vòng một tháng nữa, con phải mổ, mà số tiền thì lớn quá, mẹ nghĩ mãi không ra. Nghĩ cách nào cũng không trọn vẹn, nghĩ thế nào cũng đau đớn trái tim mẹ”.
Tác giả: Bích Quỳnh - Người đọc: Kún, Mr Kool - Kỹ thuật: Đức Thụy, Kún
ảnh minh họa
Nước mắt Tố như rơi xuống. Nhiều đêm rồi nàng vẫn một mình thức, một mình khóc như thế này. Nhiều đêm rồi nàng cũng đã nghĩ suy đến nát óc để tìm một phương cách để cứu lấy đứa con gái bé bỏng của nàng. Ôm con về cầu xin mẹ ra tay giúp thì chắc rằng mẹ dù có bán nhà bán đất cũng sẽ giúp nàng . Nhưng rồi quãng đời về sau, mẹ và em trai nàng sẽ sống bằng gì, sống như thế nào? Ôi, thật chẳng công bằng khi bắt họ phải vì nàng mà khổ sở, phải vì nàng mà hi sinh.Thế thì làm sao đây? Làm sao mới cứu được đứa con gái bé bỏng của nàng? Trong những giờ phút căng thẳng, Tố Như nghĩ nhiều đến Hải Sơn. “Anh ấy giàu có, anh ấy có thể giúp đỡ để cứu sống Hải Triều”. Như một thứ ánh sáng hiếm hoi giữa đường hầm đen tối, Tố Như lục tìm danh thiếp của Hải Sơn. Ngày mai, nhất định ngày mai nàng sẽ gọi điện thoại gặp anh, van xin anh hãy rủ lòng thương cứu lấy con gái của nàng, bất chấp hậu quả rồi sẽ ra sao. Trời vừa sáng, Tố Như đã đi gọi điện thoại cho Hải Sơn. Không phải chờ lâu lắm, nàng nghe tiếng anh thật ấm: – Vâng ... Hải Sơn nghe đây. Tố Như chết lặng không thốt nên lời, khiến Hải Sơn sốt ruột nhắc lại: – Tôi, Hải Sơn nghe đây. – Anh Sơn ... Tố Như run lạc cả giọng. Bên kia Hải Sơn im lặng một hồi rồi mới thúc giục: – Nói tiếp đi, tôi nghe. – Anh Sơn ... em ... em là Tố Như ... em muốn được gặp anh. Bên kia im lặng một hồi lâu mới lên tiếng: – Nói đi, gặp ở đâu? Tố Như ngập ngừng rồi nói địa chỉ nơi nàng và con gái đang trú ngụ. Nghe xong Hải Sơn nói ngay: – Tôi sẽ tới liền. Thôi nhé! – Vâng. Chào anh! – Chào! Tố Như bỏ ống nghe xuống, trả tiền rồi lững thững quay về nhà mà lòng dâng ngập những cảm xúc không thể tả bằng lời. Hẳn giờ này vẫn còn đang ở nhà, nên Hải Sơn nói chuyện dè dặt từng lời, tuy nhiên Tố Như có thể cảm nhận được anh đầy bất ngờ và vẫn còn nhiệt tâm đối với nàng.” Cầu trời cho anh chịu ra tay cứu giúp”. Giờ đây Tố Như chỉ mong mỏi có một điều như vậy. Cho dù phải đổi cả mạng sống để cứu lấy con gái, nàng cũng bằng lòng. ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét