Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

Audio book: Nghìn trùng xa cách - P.15






  Thúy Hoa thương cho Tố Như mà tức giận. Bà nói như gào lên: − Nghĩ như thế là không đúng. Bà chẳng có chỗ nào sai. Bà hành động theo trái tim của người mẹ, bà hoàn toàn đúng. Chỉ có đứa con gái hồ đồ đó nói năng không biết trời cao đất dày, dám xúc phạm đến bà. Để tôi tìm đến cho nó một trận cho nó tỉnh. Tôi sẽ bắt nó đến xin lỗi bà. − Thôi đừng! Tố Như lau vội nước mắt, bấu chặt tay vào tay Thúy Hoa lắc đầu: − Mình bỏ cuộc, mình đầu hàng. Mình không chiến thắng nổi số kiếp của mình. Bỏ đi, bỏ đi. Mình chẳng còn gì để mà lưu luyến, để mà hoài mong nữa.
Tác giả: Bích Quỳnh – Người đọc: Kún, TiTi – Kỹ thuật: Đức Thụy, Kún  
ảnh minh họa
Mấy mươi năm mình mê muội. Mấy mươi năm cứ như hình đuổi bóng, mình thật sự mệt mỏi rồi, tàn hơi rồi. Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa, mình sẽ ngã gục thật sự, mình sẽ chết, mình sẽ chẳng bao giờ chống dậy được nữa. Thúy Hoa ơi! Mình rất mệt, mình muốn được nghỉ ngơi, mình không muốn suy nghĩ nữa cả. Hãy cho mình được nghỉ ngơi! Tố Như nói xong từ từ ngả vào lòng Thúy Hoa, đồi mắt nhắm nghiền và lệ nóng không ngừng tuôn ra. Thúy Hoa ôm lấy bạn, từ bao giờ nước mắt cũng ràn rụa. Đưa tay vuốt nhè nhẹ trên lưng Tố Như, Thúy Hoa nghẹn ngào nói: − Nghỉ ngơi đi! Mệt rồi thì nghỉ ngơi đi. Bà đã đi một chặng đường dài mấy mươi năm rồi, dẻo dai đến mấy, sức lực phi thường đến mấy cũng có lúc mỏi gối chùn chân thôi, nghỉ ngơi là chuyện đương nhiên mà. Nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc dài khi thức dậy sẽ thấy sảng khoái hơn nhiều, sẽ thấy cuộc sống này vẫn tươi đẹp. Bên cạnh bà lúc nào cũng có mình và anh Tâm cùng bà chèo chống giữa đời bất luận sóng to gió lớn. Bà chưa hề cô độc Tố Như à. Trước vẫn thế và sau này vẫn thế. Xem ra bà còn nhiều hạnh phúc nữa là khác, tại bà chưa chịu đón nhận. Đó là tấm lòng của anh Trần Tâm, đó là trái tim tình yêu của anh ấy, chân tình của anh ấy dành cho bà. Thôi thì rũ bỏ hết tất cả đi, nắm tay anh ấy cùng anh ấy đi du sơn ngoạn thủy, ung dung tự tại giữa đời có phải hay hơn không. Mình mơ ước một cuộc sống tốt lành cho bạn đó Tố Như. Mình mong từ nay mỗi một ngày trôi qua đều là một ngày hạnh phúc của bạn. Giọng Thúy Hoa êm ái chân thành đầy xúc động làm sao. Thúy Hoa nói miên man, Tố Như nằm đấy bất động như đã ngủ rồi nhưng vẫn nghe thấy tất cả. “Cảm ơn Thúy Hoa. Cảm ơn những lời tốt đẹp của bạn. giờ thì mình sẽ ngủ một giấc thật dài ... thật dài ... Sau giấc ngủ cuộc đời này sẽ khác”. (...)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét