Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Sắc màu Cuộc sống 102: Chúng ta có thật sự thấu hiểu


Tôi còn nhớ ngày đi chơi với bạn, xin mẹ đi một chút thôi nhưng một chút của tôi lại là đến tận chiều tối. Về nhà tôi cười hề hề thay cho câu xin lỗi rồi lẳng lặng ra sau nhà để tránh né ánh mắt buồn của mẹ. Tôi đâu biết rằng mẹ chờ cơm mòn mỏi, đi ra đi vào, để bao tử quặn đau chỉ vì muốn ăn bữa cơm với tôi. Vậy mà, khi có sự bất đồng quan điểm, tôi lại khóc tức tưởi vì cho rằng mẹ đã quá khó khăn, rồi sau đó lại khóc rấm rứt vì mình đã trách lầm mẹ.
Thực hiện: Teddy.
Bài hát: Con yêu mẹ - Bảo Thy
Nguồn: radio.vnmedia.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét