- Con xin mẹ đấy, con không thể lấy Vũ Tuấn đượcThiên Dung đau khổ nói với bà Mỹ Thường, cô không cần biết mẹ mình sẽ giận dữ như thế nào trước sự phản đối này, bởi cô không muốn 1 cuộc hôn nhân không có hạnh phúc, bởi người cô yêu là Khải nguyên. Cô đã yêu anh, đã yêu anh mất rồi. Từ rất lâu nay, đến giờ phút nhìn thấy Khải nguyên xuất hiện trước cô và Phi Nga thì cô đã hiểu ra rằng cô đã thực sự dành trọn trái tim cho anh.Thiên Dung vốn không hiểu được thứ tình cảm mình dành cho anh là gì, nhưng những nhói đau khi nhìn thấy anh thân mật cùng Phi Nga, những cảm giác xao xuyến khi nhìn thấy nụ cười ấm áp của anh, và trái tim run lên trước ánh mắt sâu màu xám của anh…tất cả từ Khải Nguyên như đã trở thành điều đầu tiên cô nghĩ đến khi thức dậy, và chúng cũng theo cô đến tận những giấc ngủ sâu. Cô không biết anh có yêu mình không, nhưng lấy Vũ Tuấn tức là cô đã lừa dối cảm giác của mình.
Tác giả : Châu Liên – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù
Ảnh minh họa
Bà Mỹ Thường quay sang Thiên Dung, giọng giận dữ:- Thiên Dung, mẹ không muốn nghe những chuyện từ chối này nọ nữa. Ngày giờ đã được quyết định rồi, Vũ Tuấn lại là người đàn ông tốt, con có ý kiến gì với Vũ Tuấn sao?- Con…con không yêu anh ta, con không yêu Vũ Tuấn- Tình yêu hời hợt lắm con ah, chỉ khi lấy nhau thứ tình cảm gia đình mới là bền chặt nhất, con chưa yêu Vũ Tuấn nhưng khi các con sống cùng nhau rồi sẽ yêu thương nhau thôi.- Mẹ, con xin mẹ hãy hủy bỏ lễ đính hôn..Thiên Dung tha thiết cầu khẩn mẹ, cô ôm lấy bà.- Mẹ ơi, con chỉ có mẹ là người thân yêu nhất, lẽ nào mẹ ko quan tâm đến hạnh phúc của con?Thấy Thiên Dung đau khổ bà MỸ Thường an ủi:- Con là con gái duy nhất của mẹ, làm sao mẹ không quan tâm tới hạnh phúc của con được chứ? Con ah, mẹ với mẹ của Vũ Tuấn đã tính kỹ rồi, Vũ Tuấn lại thực lòng yêu con, con lấy Vũ tuấn thì còn có gì phải lo nữa chứ, rồi tình cảm giữa 2 nhà sẽ ngày một thắm thiết hơn, rồi mẹ sẽ có cháu bế bồng.Ù tai với những lời khuyên bảo áp đặt của mẹ, Thiên Dung đứng bật dậy, 2 tay cô bịt tai, cô nói như hét:- Mẹ, con xin mẹ, mẹ hãy nghĩ cho con xem, con nhất quyết không lấy Vũ Tuấn, mẹ đừng ép con
Ảnh minh họa
Bốp, 1 cái tát tai thật mạnh khiến Thiên Dung nín bặt. Cô sững người nhìn mẹ, mẹ chưa bao giờ đánh cô. Bà Mỹ Thường cũng run tay khi thấy mình đã không kiềm chế vừa đánh Thiến Dung. Nhìn khuôn mặt thẳng thốt của cô, nhìn vết tay hằn đỏ trên má khiến bà Mỹ Thường không khỏi bối rối xót xa:- Con…mẹ…mẹ không cố ýThiên Dung bật khóc nức nở, cô lao ra bên ngoài, mặc cho tiếng bà Mỹ Thường gọi sau lưng. Nước mắt ràn rụa trên má, Thiên Dung cũng không gạt đi, cô chỉ muốn đi đâu đó thật xa, để bình tâm lại. Tay lái chiếc Spacy của Thiên Dung cứ run lên từng chặp, giờ đây cô thấy mình thật nhỏ bé, thật đơn độc. Bỗng từ trong một con hẻm nhỏ, 1 chiếc mô tô phân khối lớn lao ra và Thiên Dung bị hất văng lên, thân mình đập mạnh vào vỉa hè, cô ngất lịm đi không còn biết gì nữa… (...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét