Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

Audio book: Cỏ, hoa và tình yêu - P.13









Phi Nga trợn mắt nhìn Thiên Dung. Cô nhóc thích gây gỗ này chẳng có vẻ gì là người yêu của Khải Nguyên, Là đối thủ của cô cả. Chỉ riêng cách Thiên Dung khoắng muỗng một hồi rồi cầm ly sữa ca cao uống cạn một hơn, cô cũng đủ biết là Thiên Dung khờ khạo không biết làm dáng với đàn ông. Còn cách ăn mặc thì khỏi chê, hình như không một chút nữ tính. Quần jean bốn mùa.  Phi Nga cười nhạt:  - Em không tin. Anh có thể cặp bồ với bất cứ cô gái nào, nhưng với Thiên Dung thì không.  Câu nói của Phi Nga làm Thiên Dung thấy thật tự ái.Nếu theo cách nói chuyện của Phi Nga thì coi bộ cô không đáng một xu. Đã thế, cô sẽ tham gia vào vở kịch hạng... bét của Khải Nguyên mới dựng lên. Phi Nga tha hồ mà ghen. Khải Nguyên nhún vai. Liếc nhìn đồng hồ, anh nói:  - Xin lỗi, tôi và Thiên Dung phải đi ngay bây giờ. 
Tác giả : Châu Liên  – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa 
Nói xong anh liền đứng dậy. Thật bất ngờ ngoài cả sự tưởng tượng của Thiên Dung cho dù cô có nằm mơ cũng không nghĩ Khải Nguyên bỗng nắm tay mình cất giọng dịu dàng:  - Chúng ta đi, Thiên Dung...  Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt to tròn của Thiên Dung đắm chìm trong đôi mắt màu xám đầy ưu tư của Khải Nguyên, Anh đọc được trong đôi mắt cô sự ngạc nhiên pha lẫn ngượng ngập. Bàn tay đang nắm lấy tay cô chợt như chạm phải 1 luồng điện giật.Cái cảm giác hồi hộp xen lẫn hân hoan này ở đâu ra, chẳng phải nó đến từ việc anh đang cố rũ bỏ Phi Nga sao? Không có lẽ nó không chỉ có vậy. Đôi mắt nai kia như cuốn anh vào bên trong, nơi sâu thẳm của tâm hồn, như 1 ánh sáng chợt bừng lên rực rỡ khiến Khải Nguyên như mê đi lạc trong đôi mắt đẹp ấy. Còn cảm giác mà Thiên Dung có được cũng không kém khải Nguyên là mấy, cô chùn lại như không tin cái cảm giác yên bình dịu dàng này đang xâm chiếm mọi cảm xúc của mình là có thật. Rồi cô bị lôi đi theo Khải Nguyên như một cái máy không hơn không kém. Không, cô như một kẻ mộng du thì đúng hơn.  Khải Nguyên nổ máy chiếc Freeway. Thiên Dung lật đật ngồi lên yên xe của anh. Trước khi chiếc xe lao đi, cô chỉ còn kịp nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên tột độ của Đan Phượng.  Không biết nhỏ bạn thân của cô xuất hiện từ lúc nào. Chỉ thấy đôi mắt của nó mở to, sững sốt khi thấy cô và Khải Nguyên cùng vi vút trên một chiếc xe.  Khải Nguyên cho chiếc Freeway chạy thật nhanh.Anh muốn gió và tốc độ xua đi cái mà anh vừa cảm nhận. Chồm qua vai anh, nhìn vào kim đồng hồ Thiên Dung hét lên:  - Anh điên rồi sao?  Khải Nguyên nhún vai. giọng anh cuốn theo gió:  - Nếu sợ rơi xuống đất, chịu khó ôm tôi đi.  Thiên Dung mím môi lại. Cô rất yêu đời. Nhưng nếu phải choàng tay qua hông một tên đàn ông, nhất là một tên đàn ông như Khải Nguyên thì cô không thể, cô lại sợ mình bị lừa bởi cảm giác mụ mị lúc nãy.Lắc đầu thật mạnh. Cô thúc mạnh cùi chỏ vào lưng Khải Nguyên:  - Dừng xe lại!  - Tôi sẽ chạy cho đến khi nào cạn xăng mới thôi. Cách đây nửa giờ đồng hồ, tôi vừa mới đổ đầy bình đấy. Khải Nguyên giọng khiêu khích, tự dưng anh lại muốn trêu chọc Thiên Dung để cho cô lộ cái tính bướng bỉnh đáng yêu của mình. Khoan đã anh vừa nghĩ là Thiên Dung đáng yêu sao? Ôi có lẽ anh bị Thế Quân đầu độc thật rồi. (...)

Download here

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét