Chỉ chiếc váy màu hồng lộng lẫy đang bày trong tủ kính, Hữu Phong cất giọng oang oang hỏi người bán hàng giá cả rồi mua luôn. Phi Nga Hài lòng lắm.Từ sáng đến giờ, Hữu Phong đã mua cho cô đến mấy chiếc váy thật đắt tiền và biết bao nữ trang quý giá. Gọi chủ tiệm để thanh toán tiền, Hữu Phong cảm thấy hài lòng. Chỉ còn nửa tháng nữa là đính hôn, sau đó một tháng là đám cưới. Anh sắp trở thành chủ nhân của một bông hoa biết nói diễm lệ. Phi Nga sẽ thuộc về anh. Tình tứ nhìn Phi Nga, anh hắng giọng: - Mình ra xe đi em. Chiếc Cadillac chạy thật ngon chớn êm ru. Ngả người trên ghế nệm, Phi Nga bâng khuâng nghĩ đến Khải Nguyên. Tiếc nuối. Một sự lựa chọn khốc liệt. Cô chỉ yêu Khải Nguyên. Cô không hề yêu Hữu Phong. Nhưng Hữu Phong đang mang lại cho cô những thứ mà Khải Nguyên không thể mang đến. Yêu Khải Nguyên nhưng cô không hề có ý định gắn bó cuộc đời với một anh chàng lãng tử như anh.
Tác giả : Châu Liên – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù
Ảnh minh họa
Hữu Phong là một người đàn ông thực dụng trên thương trường. Cô cần một người đàn ông như thế vì cô là một người chỉ muốn sống hưởng thụ. Giá như cô là vợ Hữu Phong và là... tình nhân của Khải Nguyên thì có lẽ hay biết mấy. Liếc Hữu Phong một cái thật nhanh, Phi Nga tưởng chừng anh ta có thể đọc được những ý nghĩ nổi loạn trong đầu cô. Có vẻ như đang hả hê trước một vụ làm ăn có lời mặt Hữu Phong vui vẻ khoái trá.Phi Nga chăm chú nhìn vẻ mặt đắc thắng của Hữu Phong. Anh ta cười hết cỡ và hai khóe mép giật giật trông rất khó coi. Lần đầu tiên kể từ khi quen nhau, Phi nga cam thấy hình như cô đã vội vàng khi chia tay với Khải Nguyên để nhận lời cầu hôn của Hữu Phong. Nếu có quay về cũng đã muộn. Phi Nga tì cằm lên cửa kính băn khoăn suy nghĩ. Ngang qua một tiệm bán đồ điện tử, Hữu Phong bỗng thắng xe lại. Phi Nga ngạc nhiên hỏi: - Sao lại dừng xe ở đây? Hữu Phong mỉm cười: - Anh muốn mua vài bóng đèn Flash để chụp hình vào ban đêm. Em có muốn xuống xe không? Phi Nga ngần ngừ một lát rồi cũng gật đầu. Hữu Phong vội lăng xăng mở cửa xe cho cô bước xuống. - Cho năm bóng đèn Flash nhãn hiệu Nguyên - Quân đi. Phi Nga ngạc nhiên nhìn Hữu Phong: - Sao anh không mia loại của Nhật, mua chi hàng nội địa? Hữu Phong tỏ vẻ rành: - Đèn Flash Nguyên - Quân tốt không kém gì hàng nhật nhưng giá tiền rẻ hơn nhiều. Bà chủ quán giọng vui vẻ: - Cậu nói như thế đúng là rành đấy. Không phải hàng ngoại thứ gì cũng tốt. Đèn Flash Nguyên - Quân vừa mới xuất hiện trên thị trường nhưng có uy tín lắm. Những người thợ ảnh đều chuộng loại đèn Flash nhãn hiệu này như cậu. Phi Nga trề nhẹ môi. Cô vốn là một người sùng hàng ngoại nên nghe không lọt tai. Gói hàng cho Hữu Phong, bà chủ quán góp chuyện: - Cậu Khải Nguyên, chủ nhân của cơ sở sản xuất đèn Nguyên - Quân cũng trẻ tuổi như cậu đấy. Nghe nói, để đi đến thanh công ngày hôm nay cậu ấy cũng gian truân lắm. Phi Nga mở to mắt nhìn bà chủ quán. Khải Nguyên. Chắc chắn là Khải Nguyên của cô. Anh đã lao đầu vào những chiếc đèn Flash vô nghĩa khiến con tim cô mỏi mệt. Cô yêu anh. Nhưng cô không có ý định găn bó cuộc đời với một anh chàng chưa có sự nghiệp như anh. Chọn lựa Hữu Phong, điều đó thỏa mãn những ham muốn tầm thường của cô nhưng đã từng làm cô ngấm ngầm thất vọng không ít. Bấy lâu nay cô kiêu hãnh khi xuất hiện bên cạnh Hữu Phong là do cô tự lừa dối mình và mọi người đó thôi. (...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét