Đến hồ câu cá, Thiên Dung mới hiểu vì sao Thế Quân rủ cô đến đây. Một cô gái mặc chiếc quần jean màu kem và một chiếc áo pull màu cam thật nổi bật đang ngồi trên thảm cỏ. Cô gái ấy chính là Phi Nga. Thật bất ngờ khi chàng trai ngồi mắc mồi vào vần câu cho Phi Nga lại là Khải Nguyên. Nhìn họ thật vui vẻ. Giọng cười trong trẻo của Phi Nga vang lên trên mặt hồ yên tĩnh. Vậy có nghĩa là Khải Nguyên đã thực sự chấp nhận sự quay về của Phi Nga ? Thiên Dung bâng khuâng suy nghĩ, lòng cô lại chìm trong nỗi buồn mênh mang.Đang gỡ rối dây cước, Khải Nguyên chợt giật mình vì tiếng gọi: - Anh Hai. Quay lại, thấy Thế Quân và Thiên Dung anh không khỏi ngạc nhiên. Khải Nguyên vui vẻ: - Em và Thiên Dung cũng đi câu à? Thế Quân sôi nổi: - Chiều chủ nhật mà anh Hai. Em đến nhà chị Thiên Dung, rủ chị đi câu cá cho vui. Không ngờ gặp anh Hai ở đây. Khải Nguyên khẽ gật đầu chào Thiên Dung. Khuôn mặt buồn buồn của cô khiến anh thấy thắt lòng. Thường thì Thiên Dung vui như tết. Hình như cô vừa khóc xong thì phải. Hai đôi mắt còn hoe đỏ.
Tác giả : Châu Liên – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù
Ảnh minh họa
Phi Nga nhìn Thiên Dung từ đầu xuống chân. Đôi mắt đố kỵ của cô lộ vẻ ganh ghét. Thiên Dung thật lôi cuốn với chiếc quần jean màu xanh có dây quàng tren vai. Chiếc áo pull màu trắng làm Thiên Dung càng thêm hồn nhiên tươi tắn. Thiên Dung mỉm cười xã giao với Phi Nga nhưng cô ta đã kênh kiệu quay lại bảo Thế Quân: - Em chịu khó đến câu cá ở đằng kia nhé. Thế Quân cười: - Em muốn ngồi gần anh Hai cho vui. Khải Nguyên giọng vui vẻ: - Được thôi. Em có cần mồi câu không, anh còn dư đấy. Thế Quân sôi nổi: - Không, cám ơn anh Hai. Em đào được nhiều giun đất lắm. Chỉ tay về phía xa xa, Phi Nga nhắn mặt cắt ngang: - Hồ cá rộng, thiếu gì chỗ. Anh cứ để Thế Quân đến phía đằng kia đi. Rủ rê nó làm gì. Thế Quân tỉnh bơ: - Chỗ này cũng rộng rãi. Ngoài chúng ta có còn ai nữa đâu. Phi Nga càu nhàu: - Tự dưng xúm lại một nơi, không định câu theo kiểu gì. Thiên Dung kéo tay Thế Quân: - Mình tới đằng kia đi em. Xốc lại cần câu đang vác trên vai, Thế Quân cười: - Em biết đằng kia... không có nhiều cá như ở đây.
Ảnh minh họa
Thiên Dung lắc đầu chịu thua. Cô biết là Thế Quân muốn phá Khải Nguyên và Phi Nga nên cố tình rủ cô vào đây câu cá. Hèn gì lúc nãy ở ngoài cổng khi cô bảo đến một hồ cá gần hơn nhưng cậu nhóc cứ một mực đòi đến đây cho kỳ được. Phi Nga cười nhạt: - Chưa câu, sao em biết là ở đây có nhiều cá? Thế Quân tỉnh tỉnh: - Nhìn xuống bong bóng nước sủi trên mặt hồ là em đoán được chỉ có ở nơi này mới có cá, còn đàng kia... không có con nào. Cốc lên đầu Thế Quân một cái, Khải Nguyên cười: - Lém vừa thôi, nhóc. Thấy Thế Quân thả mớ cần câu và giỏ xuống bãi cỏ, Phi Nga phát hoảng. Cô đang thầm rủa Thế Quân và con nhỏ có đôi mắt đẹp như nai. Đâu dễ gì và rủ Khải Nguyên đi chơi với cô. Mọi chuyện đang thật tuyệt vời. (...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét