Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

Audio book: Cỏ, hoa và tình yêu - P.17






  Mím môi đi theo Thế Quân Phi Nga ném cho Thế Quân một cái nhìn thật sắc. Nếu không có con kỳ đà này, chắc chắn cô đã vụt ôm lấy Khải Nguyên và khóc trên vai anh. Cô hiểu Khải Nguyên hơn ai hết. Anh vẫn còn yêu cô đó thôi. Cho dù anh chưa tha hứ cho cô. Chỉ cần cô đánh đúng vào yếu điểm của anh, anh sẽ lại thuộc về cô, và con bé Thiên Dung kia sẽ vĩnh viễn không là điều gì trở ngại. Vườn hoa tàn lụi còn hơn Phi Nga tưởng tượng. Nhưng điều đó không làm cho cô tiếc nuối. Cô định rủ Khải Nguyên ra vườn để tránh mặt Thế Quân chứ không phải là để... tiếc vườn hồng. Dù sao cũng đã lỡ trớn. Bẻ một cành hồng khô giòn, cô cố tỏ vẻ tiếc nuối:
Tác giả : Châu Liên  – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù
cỏ hoa và tình yêu
Ảnh minh họa
- Không ngờ vườn hoa lại tệ hại xuống cấp như thế này.  Thế Quân tò mò:  - Thế chị có tiếc không?  - Những ai yêu hoa nếu nhìn thấy cảnh tượng này đều có chung một tâm trạng như chị.  Thế Quân bặm môi:  - Chị Thiên Dung cũng từng nói như chị vậy.  Nghe nhắc đến Thiên Dung, Phi Nga không kìm được cơn giận. Cô nheo mắt:  - Em thân với Thiên Dung lắm à?  - Vâng,Chị Thiên Dung rất tốt.  Phi Nga cười nhạt:  - Không phải thứ gì lấp lánh đều là vàng. Thiên Dung không tốt như em nghĩ đâu. Cô ta đang chơi trò bắt cá hai tay đó.  Thế Quân mở to mắt nghe Phi Nga hằn học nói tiếp:  - Thiên Dung đang tìm cách quyến rũ bác sĩ Vũ Tuấn ở cùng khoa với chị cũng như đang tìm cách chinh phục anh Khải Nguyên của em. Cô ta không có yêu ai đâu, chỉ muốn đùa chơi thôi Thế Quân tỏ vẻ bất bình:  - Chị đừng có nói xấu chị Thiên Dung, chị ấy đâu phải là một người như chị nói.  Phi Nga cười bí hiểm:  - Cứ chờ thử coi, xem mọi chuyện có đúng như chị nói không.  Thế Quân thờ dài. Cậu có đủ hiểu biết để phân biệt mọi thứ đúng sai. Ném nụ hoa khô héo xuống đất, Phi Nga giọng khinh khỉnh :  - Hình như nội của em lười chăm sóc vườn hoa thì phải.  Thế Quân cãi lại:  - Đâu có,Nội em chăm chút vườn hoa này lắm.  - Thế thì tại sao vườn hoa ra nông nỗi này?  - Vì Anh Hai không cho nội tưới nước cho hoa đó thôi.  - Thế thì làm sao hoa sống nổi. Có lẽ Khải Nguyên sợ nội em mệt chứ gì. Nếu sợ mệt, bỏ chút tiền thuê người chăm sóc vườn hoa như nhà chị. Chỉ sợ không có tiền thôi, chứ có tiền là có tất cả. Gì cũng được, sá chi một vườn hồng. 
cỏ hoa và tình yêu
Ảnh minh họa
Thế Quân bặm môi nhìn Phi Nga. Vẻ mặt kênh kiệu của Phi Nga khiến cậu không thích. Cậu nói từng câu rõ ràng như muốn Phi Nga nghe thật rõ: - Anh Hai của em không muốn giữ lại kỷ niệm giữa chị và anh ấy. chính vì thế, khi hồng bị sâu rầy anh ấy muốn chúng tàn lụi nhanh để thay vào một vườn cúc hay một thứ hoa nào đó. Nghe thấy thế , mặt Phi Nga biến sắc:  - Anh Khải Nguyên nói như thế với em sao?  Thế Quân lắc đầu:  - Anh ấy nói với nội nhưng em nghe thấy.  Phi Nga đanh mặt. Khải Nguyên thù ghét cô đến nỗi cả kỷ niệm giữa cô và anh, anh cũng chối từ sao? Cô tự trấn an mình rồi khẽ nghiến răng nói như rít bên tai Thế Quân: - Có thể là em đã nghe lầm.  - Không phải như thế đâu, em nghe rất rõ ràng, anh ấy chẳng muốn thấy thứ gì liên quan đến chị xuất hiện trong nhà cả. Nghe Thế quân nói vậy, Phi Nga tức giận lắm, nhưng cô cố kìm nén cất dọng thỏ thẻ như phân bua với Thế Quân:  - Anh Khải Nguyên đã hiểu lầm chị. Thật ra chị và anh Khải Nguyên của em chỉ có... giận nhau sơ sơ thôi, nhưng vì chị và anh của em tự ái cao ngút trời nên không ai chịu làm hòa trước. Thế Quân tròn mắt ngạc nhiên: - Thề vì sao hôm nay chị chịu làm hòa trước với anh Khải Nguyên ?  Phi Nga sượng sùng. Cô ước gì có thể véo mũi thằng nhóc đang đứng trước mặt cô cho đến lúc nó phải khóc thét lên vì đau. Cô không hề muốn đá động đến một chuyện mà cô đã cố né tránh. Giọng cô thản nhiên:  - Chị là người sống vị tha, cao thượng.  Thế Quân mở to mắt nhìn Phi Nga. Cậu vẫn còn nhớ Phi Nga đã hằn học với Thiên Dung như thế nào trong bệnh viện. Giọng cậu chán nản:  - Thôi, Em vào dán diều tiếp đây...  Phi Nga phẩy tay,gọi giật lại.Nhìn như xoáy vào mặt Thế Quân, Phi Nga rít giọng: - Khoan đã, Thế Quân... Có phải em cố tình ngồi lì trong phòng để phá chị không?  Thế Quân lúng túng nhìn cô. Nếu nói là cậu muốn... cứu anh của cậu thì đúng hơn. Thật tình cậu rất sợ anh của cậu mềm lòng vì những giọt nước mắt hết sức dối trá của Phi Nga.  (...)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét