Khải Nguyên rời khỏi ghế. Anh đứng dậy đến bàn làm việc để lấy gói ba số và đi đến bên cửa sổ, chống hai tay lên thành cửa nhìn ra vườn. Tự dưng trong lúc này anh lại nghĩ đến Thiên Dung, ở cạnh cô là những giây phút trong lành , vui vẻ biết bao. Ở bên cô anh đã cười thật nhiều, điều mà trước đó vì Phi Nga mà anh đã đánh mất.Phi Nga nhìn theo từng cử chỉ của Khải Nguyên. Cô rất hồi hộp. Cô biết là Khải Nguyên rất giận về những gì cô đã làm. Cũng có thể là anh không thể tự chủ được, sẽ lạnh lùng đẩy cô ra ngoài và đóng sập cửa phòng lại.
Tác giả : Châu Liên – Người đọc: Nhím xù, Thảo Kòi– Kỹ thuật: Đức Thụy, Nhím Xù
Ảnh minh họa
Chán. Những thứ đó chỉ là một giọt nước làm tràn chiếc cốc đã đầy. Cô chợt nhận ra mình thật ngốc khi quyết định làm vợ gã Việt kiều giàu có nhưng có quá nhiều khiếm khuyết. Hữu Phong có rất nhiều tình nhân. Quyết tâm cưới cho kỳ được cô, chẳng qua là để thỏa mãn tính hiếu thắng khoe khoang của anh ta. Búng điếu thuốc cháy dở qua song cửa sổ, Khải Nguyên quay lại nhìn như xoáy vào mắt của cô:- Tôi rất bận, và cả cô cũng thế. Tôi nghĩ là cô nên ra về. Phi Nga kêu lên: - Anh nỡ đuổi em sao? - Cô muốn hiểu như thế nào cũng được. Tùy cô. Cô thở dài: - Em cũng không dám oán trách anh đâu. Vì anh có quyền như thế. Khải Nguyên tựa lưng vào tường, hai tay xỏ vào túi quần anh chăm chú nhìn Phi Nga. Vẻ mặt Phi Nga giờ đây có một chút gì tội nghiệp. Không giống với hình ảnh cô cười ngất tình tứ choàng tay qua hông gã Việt kiều trên chiếc mô tô. Anh vẫn còn có cảm giác cay đắng của mình khi đó. Suýt nữa chiếc Freeway của anh đã đâm vào một chiếc xe đang lưu thông trên đường. - Cho em một ly nước, được không Nguyên? Giọng anh nhạt nhẽo: - Cô uống gì? Cô chớp chớp mi: - Một ly nước suối, ít đá thôi. Khải Nguyên đi đến tủ lạnh. Đặt ly nước xuống trước mặt cô, anh trầm giọng: - Không có nước suối. Cô uống tạm côca vậy...
Ảnh minh họa
Nhìn Khải Nguyên không chớp mắt như muốn thôi miên anh, Phi Nga giọng sướt mướt: - Có lẽ anh giận em lắm phải không Nguyên? - Tôi nghĩ là cô không nên đề cập đến chuyện đó nữa. - Em rất ân hận về những gì mình đã làm. - Một lần nữa tôi muốn nhắc cô là tôi đang bận lắm. Có lẽ không có thời giờ để nói chuyện phiếm đâu. Phi Nga giọng tha thiết: - Sao có thể là chuyện phiếm được Khải Nguyên. Giờ em mới biết em yêu anh nhiều hơn em tưởng. Thật khó mà quên anh. Vì thế em đã chính thức hủy bỏ lễ đính hôn giữa em và Hữu Phong. Khải Nguyên chua chát: - Cô nói với tôi những điều đó để làm gì. Tôi cũng không biết Hữu Phong là ai cả. - Hữu Phong là anh chàng Việt kiều mà... ba mẹ em ép buộc em phải kết hôn. Dù anh ta chiều chuộng em, van xin tình yêu của em nhưng em vẫn khước từ. Khải Nguyên so vai: - Tôi không quan tâm đến những chuyện riêng tư của cô. - Hãy hiểu cho em. - Tôi phải hiểu như thế nào đây khi cô xem tình cảm của tôi như một trò đùa. Cô sụt sịt: - Em yêu anh. Em rất mong được anh tha thứ. Những chuyện em làm chỉ vì chữ hiếu mà thôi. Khải Nguyên nhún vai. Tình yêu không có chỗ cho sự phản bội và dối trá. Không chỉ phản bội anh, Phi Nga còn dối trá bào chữa cho hành động của cô. Anh khinh cô. Anh rất muốn nói với cô điều đó nhưng đành im lặng. Nếu có chút tự trọng, cô đã không đến đây tìm anh. (...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét