Một buổi sáng thức giấc, bật “The Show” và tận hưởng ánh nắng vàng của ngày hạ, ánh nắng tràn qua cánh cửa sổ của căn phòng màu hồng, hít thở cái không khí trong lành của buổi sáng và nhớ đến anh. Nhớ đến nụ cười và dáng điệu lắc lư người của anh mỗi khi nghe “The show”, dù cho lúc đó anh đang ngồi, đang đứng hay đang đi trên đường chăng nữa. Thấy yêu thương như tràn về ấm áp, và em có thể cảm nhận được cảm giác thân thuộc như có anh bên cạnh vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét