Tác giả: Hồ Anh Thái
Rác và yêu
Tác giả: Hồ Anh Thái - Người đọc: Như Quỳnh - Kỹ thuật âm thanh: Duy Thành
Rất nhiều khi, cái tính đồng bóng của Vợ làm hỏng hết mọi thứ. Mà lại làm hỏng tất cả những gì chính chị đã công phu tạo dựng. Như đêm nay. Bao nhiêu công phu ngâm tẩm trong bồn tắm để tạo một hương vị quyến rũ trên thân thể. Bao nhiêu công phu đốt lên một đĩa dầu hương liệu, đặt trên một ngọn nến thơm, làm cho không gian thơm ngát mùi hoa hồng. Một lọ hoa tươi trên mặt bàn. Hai cây nến không toả khói đen đang lung linh góc phòng. Một đĩa nhạc toàn những bài dạ khúc tuyển chọn.
Tất cả những công phu có tính toán ấy là dành cho Chồng. Để huy động cảm xúc của anh. Để lôi kéo anh thăng thiên tình cảm. Và Vợ đã đạt được hiệu quả mong muốn. Chồng vòng tay qua lưng Vợ, kéo chị lại gần. Cái kiểu người ta kéo một kiện hàng lại gần chuẩn bị mà đập hộp. Kiện hàng tự thả lỏng trước đôi tay khám phá, hứa hẹn sẽ đem đến những tiếng trầm trồ.
Nhưng…
Kiện hàng bất đồ nhảy dựng lên trên giường. Từ vai trò một vật vô tri là kiện hàng, Vợ tức khắc trở lại bản năng ngày thường. Thành một người đàn bà nhạy cảm với tất cả các loại mùi. Cặp mắt loé sáng. Con ngươi đưa sang phải. Sang trái. Rồi lại sang phải. Cái mũi chun chun hít hít. Chĩa sang phải. Sang trái. Rồi lại sang phải. Ngón tay trỏ chỉ chỉ mổ mổ như xác định vị trí. Sang phải. Sang trái. Rồi lại sang phải.
- Có một con chuột chết trong nhà này.
Vợ lẩm bẩm.
- Có một con chuột chết trong nhà này.
Vợ lầm rầm lặp lại điệp khúc cầu nguyện.
- Em chỉ tưởng tượng.
Chồng phản đối. Cái kiểu tức tối của người đi câu vừa tuột mất con cá to, mà vì một sự ngẫu nhiên vớ vẩn.
Nhưng cá to mấy thì cũng mất rồi. Vợ quên phắt mọi công phu chuẩn bị suốt cả buổi tối nay là để làm gì. Chị đẩy phắt chồng ra khỏi giường. Cả Vợ cả Chồng lật cái giường lên tìm kiếm. Đèn pin soi vào mọi ngóc ngách tối nhất. Lục cục mở những ngăn kéo, những hộp, những hòm. Cuối cùng, cái mùi chuột chết chỉ phảng phất nhưng cũng đủ dẫn lối cho chị tìm đến. Chị rú lên. Đây rồi. Con chuột nhắt nằm chết ngay đằng sau cái đầu CD đang chơi một xê-lec-xi-ông dạ khúc tuyển chọn. Khoảng cách rất gần đĩa dầu thơm đang toả hương, mùi hoa hồng. Con chuột mới chết khoảng bảy giờ tối nay, đến mười giờ đêm bắt đầu phân huỷ, bốc mùi, thì chính xác vào lúc ấy, luồng khí ẵm mùi đầu tiên đưa đến mũi Vợ. Phát hiện ngay. Không một giây chậm trễ. Con chuột chết vì chỗ bả chuột Chồng mua về lẳng vào góc nhà. Mấy hạt gạo tẩm độc màu đỏ. Quảng cáo nói rằng chuột ăn phải sẽ lao ra chỗ sáng mà chết, không cần tìm, chỉ việc nhặt. Thực tế bao giờ cũng ngược với quảng cáo.
Người Việt ai giỏi món gì được gọi là trạng món ấy. Chồng đặt cho Vợ cái biệt danh Trạng Hít. Mùi gì ở đâu cũng đánh hơi ra. Chồng xách cái giỏ rác xuống tầng một, ra tận góc khu tập thể, đổ vào xe rác. Lên nhà, vào bếp rửa cái sọt rác, thế là chu đáo chứ còn gì nữa. Ấy thế. Sau giờ ăn tối, Trạng Hít bắt đầu chun mũi, cái kiểu chun mũi mỗi khi đánh hơi ra mùi lạ. Có mùi chanh ủng. Dứt khoát anh đã để sót rác. Anh đổ không hết. Còn một cái vỏ chanh ở đâu đó. Chồng tin vào sự mẫn cán đổ rác và sự sạch sẽ chi li của mình. Dám chắc là Trạng Hít chỉ tưởng tượng ra mà thôi. Trạng Hít trổ hết cả chuyên môn Sơ-lôc-Hôm ra mà rằng chanh này rất lạ, không phải là thứ chanh nhà mình vẫn thường ăn, mà là loại chanh lai chấp, vỏ vàng, to như quả cam. Đến thế thì Trạng Hít đã đạt đến độ huyễn tưởng. Trong nhà này xưa nay không ai ăn thứ chanh ấy.
(...)
Nguồn: Megafun
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét