Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyện thiếu nhi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyện thiếu nhi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Audio book: Chú chó Sultan trung thành






Chú chó Sultan trung thành


  Bác nông dân có con chó tên là Sultan, nó rất trung thành với chủ. Nhưng giờ nó đã già nua, răng rụng hết chẳng còn chiếc này nên chẳng cắn và tha mồi được. Một hôm, đứng trước cửa nhà, bác nông dân nói với vợ: – Con Sultan già nua kia ngày mai cho nó phát đạn, giữ nuôi nó chẳng có ích gì. Bác gái thương hại con chó trung thành nên can chồng: – Nó sống bao nhiêu năm nay ở nhà mình, được bao nhiêu là việc, giờ thì cứ bố thí cho nó ăn đâu có hại gì. Người chồng đáp: – Ái chà, bà chẳng biết gì cả. Nó làm gì còn chiếc răng nào, chẳng có thằng trộm nào sợ nó nữa, giờ thì nó có thể đi chỗ khác cho khuất mắt. Khi trước nó có công thì đã nuôi cho ăn uống đầy đủ rồi còn gì.
Tác giả: Truyện cổ Grim - Người đọc: Nhím Xù - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù
chú chó sultan trung thành
Ảnh minh họa
Con chó đáng thương nằm phơi nắng cách đấy cũng không xa, nó nghe được hết đầu đuôi câu chuyện, nó buồn lắm và nghĩ, có lẽ mai là ngày cuối cùng của cuộc đời. Người bạn tốt của nó là sói. Tới đêm nó lẻn vào rừng gặp sói và kể lại cho sói nghe số phận hẩm hiu của mình. Nghe xong sói nói: – Này anh bạn, dũng cảm lên chứ, tôi có thể giúp anh qua cơn hoạn nạn được. Tôi đã nghĩ ra một kế. Sáng sớm mai hai vợ chồng người nông dân sẽ đi phơi cỏ ở ngoài đồng, thế nào họ cũng mang theo đứa con nhỏ vì chẳng có một ai ở nhà. Trong lúc làm việc, để tránh nắng thế nào họ cũng đặt con ở trong bóng râm của mấy bụi cây gần đó. Anh bạn nằm sát ngay cạnh đứa trẻ làm như nằm canh vậy. Tôi sẽ lẻn từ trong rừng ra và tha đi đứa trẻ. Anh phải gắng sức đuổi theo tôi làm như anh muốn giành lại đứa trẻ từ tôi. Tôi sẽ nhả đứa trẻ ra, anh tha nó về cho bố mẹ. Họ sẽ nghĩ rằng chính anh đã cứu đứa trẻ nên rất cảm ơn anh. Đáng lẽ họ tống cổ anh đi, thì ngược lại họ sẽ chẳng đả động gì đến chuyện ấy nữa và chẳng bao giờ để anh bị đói khát. Chó nghe thấy bùi tai. Sự việc xảy ra đúng như đã bàn. Khi nhìn thấy sói tha con mình người bố la ầm lên. Rồi thấy Sultan chạy đuổi theo và cứu được con mình tha về, lúc đó bác ta hết sức vui mừng, lấy tay vuốt ve con chó và nói: – Từ nay trở đi không bao giờ ta để ai động tới chân tơ kẽ tóc của mi, chừng nào mi còn sống thì mi lúc nào cũng no đủ. (...)

Audio book: Con thỏ biển






Con thỏ biển

  Ngày xửa ngày xưa, một nàng công chúa có một tòa lâu đài. Ở trên nóc tháp có một cái phòng với mười hai cửa sổ trông ra mọi hướng. Lên đó, nhìn xuống, công chúa thấy toàn bộ đất nước bao la. Qua cửa sổ thứ hất, nàng trông thấy rõ hơn một người bình thường, qua cửa sổ thứ hai, nàng trông thấy rõ hơn chút nữa, qua cửa sổ thứ ba lại rõ hơn nữa; và cứ thế, đến cửa sổ thứ mười hai, qua mỗi cửa sổ trông rõ hơn một ít, nàng trông thấy hết mọi vật ở trên mặt đất và ở dưới lòng đất. Không có gì giấu nổi nàng. Nàng rất hiếu thắng, không muốn kém ai, muốn giữ uy quyền. Nàng tuyên bố chỉ lấy làm chồng người nào trốn kỹ đến nỗi nàng không tìm thấy được. Và nếu nàng tìm được thì người đó sẽ bị chặt đầu bêu trên một cái cọc. Đã có chín mươi bảy cái đầu bêu trên cọc ở trước cửa lâu đài và đã lâu không có ai đến cầu hôn. Nàng công chúa rất hài lòng. Nàng tự nhủ :
Tác giả: Truyện cổ Grim - Người đọc: Nhím Xù, Thảo Kòi - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa
 “Thế là mình sẽ được sống tự do cho đến chết”. Lúc đó, có ba anh em nhà kia đến cầu hôn và hy vọng sẽ gặp may. Người anh cả trốn trong một cái hố đá vôi, tưởng như thế là yên trí ! Nhưng chỉ cần nhìn qua cửa sổ thứ nhất là nàng công chúa đã phát hiện được. Nàng ra lệnh lôi anh ra khỏi hố và chặt đầu anh. Người anh thứ hai chui vào cái hầm ở trong lâu đài. Nhưng đối với anh này cũng thế thôi, nàng trông thấy ngay khi nhìn qua cửa sổ thứ nhất, thế là anh toi mạng. Đầu của anh bị cắm vào chiếc cọc thứ chín mươi chín. Người em út ra mắt nàng, xin nàng cho anh suy nghĩ một ngày và cho anh sống qua hai lần thử thách đầu, nếu nàng phát hiện ra được anh. Nếu lần thứ ba thất bại thì anh xin chịu chết. Vì anh ta đẹp trai và lời van xin có vẻ xuất phát từ đáy lòng, nàng bảo anh : - Ta đồng ý như vậy. Nhưng cái đó cũng không mang lại cho anh sự may mắn đâu! Ngày hôm sau, anh ta suy nghĩ rất lâu. Anh trốn đi đâu được ? Anh không tìm ra cách. Anh lấy súng đi săn. Anh trông thấy một con quạ và ngắm bắn. Khi anh sắp bắn, quạ kêu lên : - Đừng bắn tôi, tôi sẽ trả ơn anh. Anh bỏ súng xuống và tiếp tục đi. Đi tới một cái hồ, anh bắt gặp một con cá từ dưới sâu ngoi lên mặt nước. Khi anh ngắm bắn, cá bảo anh : - Đừng bắn tôi, tôi sẽ trả ơn anh. Anh tha cho nó lặn sâu xuống đáy hồ và lại lên đường. Anh gặp một con cáo đang đi khập khiễng. Anh bắn nó, nhưng bắn trượt. Con cáo bảo anh : - Anh hãy lại đây và nhổ cho tôi cái gai cắm vào chân tôi. Anh làm thế, nhưng sau đó, anh muốn giết cáo để lấy bộ da. Cáo bảo anh : - Hãy để tôi sống ! Tôi sẽ trả ơn cho anh.

Ảnh minh họa
Chàng trai thả cho nó chạy. Chiều đến anh về nhà. Ngày hôm sau, anh phải tìm ra chỗ trốn. Nhưng nghĩ nát óc mà anh cũng chẳng tìm thấy nơi để trốn. Anh vào rừng gặp quạ : - Ta đã tha chết cho quạ; bây giờ đến lựơt quạ phải nói cho ta biết là ta phải trốn ở đâu để nàng công chúa không nhìn thấy ta được. Con quạ nghiêng đầu nghĩ ngợi một hồi lâu. Cuối cùng nó nói : - Tôi nghĩ ra rồi ! Nó tìm một cái trứng trong tổ nó, bửa ra làm đôi và cho chàng trai trốn vào đó. Con quạ gắn hai nửa vỏ trứng lại và nằm lên trên. Khi nàng công chúa nhìn qua cửa sổ thứ nhất thì không thấy chàng trai đâu. Đến cửa sổ sau, cũng không nhìn thấy. Nàng bắt đầu lo ngại. Đến cửa sổ thứ mười một thì nàng nhìn thấy chàng trai. Nàng cho giết con quạ và lấy cái trứng bửa ra. Và chàng trai đành chui ra khỏi trứng. (...)

Audio book: Sự tích bảy sắc cầu vồng






  Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất. Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng.
Tác giả: Sưu Tầm - Người đọc: Nhím Xù - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù
sự tích bẩy sắc cầu vồng
Ảnh minh họa
Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ. Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục. Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan. Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa. Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm. Đến lúc này màu đỏ không thể kiềm chế được nữa, quát to: Ta đây mới đích thị là “xếp sòng”. Ta là máu, là sinh lực. Ta là màu báo nguy, màu của sự can đảm. Ta là lửa. Ta là màu của đam mê, của tình yêu, của hoa hồng, của hoa anh túc… Thiếu ta, địa cầu sẽ ảm đạm như mặt trăng kia.

Ảnh minh họa
Và rồi các màu lại tiếp tục khoe khoang; mỗi màu tự cho mình mới là quan trọng thật sự. Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau. (...)

Audio book: Những nhạc sĩ thành Brêm






  Tại làng nọ, một người có một con lừa. Lừa đã ròng rã bao năm trời chở lúa đến nhà xay. Lúc nắng đổ lửa cũng như lúc rét thấu xương, Lừa vẫn nai lưng chở lúa. Nó làm việc không biết mệt mỏi. Nhưng sức Lừa đã đến lúc kiệt, nó mỗi ngày một yếu, không còn được nhanh nhẹn nữa...
Tác giả: Sưu Tầm - Người đọc: Nhím Xù - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa
Thấy Lừa làm việc ngày một đuối, chủ nghĩ cách giết Lừa để lấy bộ da nó. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chủ thương tình Lừa đã bao năm vất vả với mình nên không giết, mà đuổi Lừa đi: - Xéo mau cho khuất mắt ta! Loại như mày chẳng còn được tích sự gì nữa! Lừa tủi thân lắm! Lúc khoẻ thì được chủ ân cần chăm sóc, còn bây giờ, sức cạn, lực đuối thì lại bị đuổi đi.Lừa nghĩ là nên đến thành Brêm. Tới đó, có thể xin làm một nhạc sĩ của thành phố. Chẳng là Lừa cũng biết đánh đàn. Do có tâm hồn thơ mộng nên tiếng đàn của lừa rất hay... Thế là cuộc hành trình bắt đầu. Liệu Lừa có đến được nơi mình mong muốn hay không? Và ở cái nơi ấy liệu tài năng của Lừa có được trọng dụng hay không? (...)

Audio book: Ba anh em






  Một người có ba con trai, cả cơ nghiệp có một cái nhà. Người con nào cũng muốn sau này, khi bố mất, nhà sẽ về mình. Ông bố thì con nào cũng quí, thành ra rất phân vân, không biết tính sao cho các con vừa lòng. Bán nhà đi thì có tiền chia cho chúng, nhưng là của hương hỏa nên ông không muốn bán. Sau ông nghĩ được một kế, bảo các con:  - Chúng mày hãy đi chu du thiên hạ, thử gan thử sức một phen. Mỗi đứa học lấy một nghề. Đứa nào giỏi nhất, bố cho cái nhà.  Ba người con lấy làm thích lắm. Người con cả muốn trở thành thợ đóng móng ngựa, người thứ hai muốn làm thợ cạo, còn người em út muốn làm thầy dạy võ. Ba anh em hẹn nhau ngay về, rồi chia tay ra đi. 
Tác giả: Truyện cổ Grim - Người đọc: Nhím Xù - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa
Cả ba người đều gặp được thầy giỏi truyền cho biết hết bí quyết nhà nghề. Người đóng móng ngựa được làm việc cho nhà vua và nghĩ bụng: "Phen này, chắc nhà không thoát khỏi tay mình". Người thợ cạo được sửa tóc cho những nhà quyền quí nên chắc mẩm là được nhà. Anh học võ bị đấm nhiều miếng nhưng vẫn cắn răng chịu, nghĩ bụng: "Nếu sợ bị đấm thì bao giờ được nhà?". Đến hẹn, ba anh em trở về nhà. Nhưng chẳng ai biết làm thế nào để thi thố tài nghệ của mình, bèn ngồi bàn với nhau. Đương lúc ấy chợt có một chú thỏ băng qua cánh đồng. Anh thợ cạo reo lên: "May quá, thật là vừa đúng dịp". Anh liền cầm đĩa xà phòng, đánh bọt, đợi thỏ ta đến gần, anh vừa chạy theo vừa quét xà phòng, cạo râu thỏ mà không hề làm thỏ xầy da chút nào. Người bố khen: "Khá lắm! Nếu hai thằng kia không làm được trò gì hay hơn thế thì cho mày cái nhà".  Một lát sau có một cỗ xe ngựa chạy qua như bay. Anh đóng móng ngựa nói: "Bố xem tài con nhé!". Anh liền chạy đuổi theo cỗ xe, tháo bốn móng sắt của một con ngựa và thay luôn bốn móng mới trong khi ngựa vẫn phi đều. Người bố lại khen: "Mày giỏi lắm! Mày chẳng kém gì em mày. Không biết cho đứa nào cái nhà đây!".  Lúc bấy giờ người con út mới nói:  - Thưa bố, bây giờ đến lượt con, bố cho con thử tài.  Vừa lúc ấy trời bắt đầu mưa. Anh ta rút ngay gươm múa kín trên đầu, người không dính một giọt nước nào. Trời mưa ngày càng to, anh ta múa càng hăng, áo quần vẫn khô như đứng nơi kín đáo. (...)

Audio book: Một đồng tiền vàng






  Ngày xưa, có hai vợ chồng giàu có nọ sinh được một người con trai. Vì quá đỗi yêu thương con nên bà mẹ hầu như cả ngày chẳng để cậu ta đụng đến việc gì, dần dần cậu con trai trở nên lười ơi là lười, đến nỗi một đồng xu cũng không kiếm nổi.  Người cha dồn toàn bộ tinh lực để nuôi đứa con trưởng thành, đến lúc tuổi đã cao, sức đã yếu mà nhìn lại thấy đứa con trai vẫn chứng nào tật nấy, chẳng chịu sửa đổi, lo lắng làm lụng gì hết thì lấy làm buồn bã vô cùng. 
Tác giả: Sưu tầm - Người đọc: Nhím Xù, Thảo Kòi - Kỹ thuật :Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa
Một hôm, ông nằm trên giường gọi bà vợ lại và nói: - Bà à, toàn bộ tài sản chúng ta đã để dành được từ trước tới nay, sau này khi tôi chết đi, tùy bà muốn đem cho ai thì cho chớ tôi đã quyết định không để lại cho thằng con này một xu nào. Đồ lười chảy thây chẳng chịu làm gì cả như nó thì sẽ không được gì hết.  Người mẹ nghe xong liền ra sức bênh con trai:  - Ông nói nghe lạ, chẳng lẽ con mình tệ đến nỗi chẳng bao giờ kiếm được một đồng hay sao ?  Người chồng nói dứt khoát:  - Được, nếu bà đã nói thế thì bà hãy bảo nó thử đi kiếm tiền đi ! Dù chỉ kiếm được một đồng xu thôi cùng được, tôi sẽ giao toàn bộ tài sản này lại cho nó.  - Được! Vậy là ông hứa rồi đó nhé - người vợ nói.  - Ừ, tôi sẽ cố chờ xem xem nó làm được việc gì!  Ngay sáng hôm sau, người mẹ đi đến bên đứa con, đưa cho cậu ta một đồng tiền vàng và căn dặn:  - Con trai yêu quý của mẹ ! Con hãy đi loăng quăng đâu đó, thích đến đâu thì đến, đợi đến chiều tối hãy quay về và đưa ngay đồng tiền này cho cha con, nói rằng đây là tiền con đã từ mình kiếm được nhé.  Cậu con trai cứ vậy mà làm. Đến chiều tối cậu quay về đưa đồng tiền vàng cho cha. Người cha cầm lấy tiền rồi tiện tay ném ngay ra ngoài cửa sổ:  - Đây không phải tiền mày đã kiếm được. - Người cha nói.  Cậu con trai thấy cha làm thế vẫn không nói một lời. Thản nhiên đi tới chiếc ghế gần đó và ngồi xuống.  Qua ngày hôm sau, người mẹ lại đưa cho đứa con trai một đồng tiền vàng khác và dặn:  - Con hãy leo lên núi chơi, đến chiều tối thì chạy lấy vài vòng, sao cho khắp người ướt đẫm mồ hôi, sau đó chạy về nhà và nói với cha con rằng đây là đồng tiền tự tay con đã kiếm được chẳng dễ dàng gì. Cậu con trai làm đúng như lời mẹ dặn, đến chiều tối thì toàn thân mệt lử, mồ hôi mồ kê toát ra như tắm, chạy về nhà và nói với cha rằng: - Cha ơi, cha hãy nhìn xem, người con ướt sũng cả! Đồng tiền này con kiếm được thật chẳng dễ dàng gì!  Người cha nhận lấy đồng tiền từ tay đứa con trai lật qua lật lại xem xét rồi lại ném ra ngoài cửa số, người cha ném hơi mạnh tay nên rơi tuốt xuống ao gần đó. Và quát lên: - Chớ có lừa ta, đồ trẻ ranh. - Người cha nói tiếp, - Đây không phải là tiền do mày kiếm được.  Đứa con thấy thế bật cười rồi bước đi nơi khác.  Bà mẹ bây giờ mới hiểu rằng sự việc không thế tiếp tực lừa dối được nữa. Nếu đứa con muốn có được toàn bộ gia tài của người cha thì chỉ còn cách đi kiếm việc làm thật sự.  (...)

Audio book: Ba người số đỏ






  Một ông bố gọi ba con trai đến, cho con cả một con gà sống, con thứ hai một cái hái, con út một con mèo, rồi nói:
Tác giả: Truyện cổ Grim   - Người đọc: Chít xinh - Kỹ thuật : Đức Thụy, Nhím Xù

Ảnh minh họa
- Nay cha đã già, gần kề miệng lỗ. Trước khi cha nhắm mắt, cha muốn lo liệu cho các con. Tiền học thì cha không có, nên cha cho các con những thứ này, tuy chẳng đáng là bao nhưng nếu khéo sử dụng, thì chắc là được việc. Đem những thứ ấy đến nước nào không có, thì có thể ăn to được. Sau khi bố chết, người con cả đem gà sống ra đi. Khốn nỗi anh đi đến đâu, người ta cũng có gà sống rồi. Đến các thành phố thì từ xa anh đã trông thấy gà trống đậu ở ngọn tháp, quay theo chiều gió. Đến các làng thì nghe thấy gà thi nhau gáy, chẳng một ai buồn để ý đến gà sống của anh. Anh cả sắp mất hết hy vọng cầu may, thì đến một hòn đảo không có gà sống, thổ dân không biết giờ giấc. Họ chỉ phân biệt được buổi sáng, buổi chiều, chứ ban đêm có ai mất ngủ thì cũng chẳng biết giờ giấc ra sao. (...)

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

Kể chuyện cổ tích - 11


Kể chuyện cổ tích - 11
Blog    
Blog

Chuyện cổ tích

Người đọc: Nhóm lồng tiếng Đài tiếng nói Nhân dân TP.HCM
NXB: Phương Nam Phim

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

TTYT5-Thiên thần nơi ngưỡng cửa

TTYT5-Thiên thần nơi ngưỡng cửa
    


Truyện ngắn thiếu nhi

Người đọc: 
NXB: Phương Nam Phim


TTYT4-Cuộc sống tươi đẹp

TTYT4-Cuộc sống tươi đẹp
    


Truyện ngắn thiếu nhi

Người đọc: 
NXB: Phương Nam Phim



TTYT3-Tình thương không lời

TTYT3-Tình thương không lời
Blog    
Blog

Truyện thiếu nhi

Người đọc: 
NXB: Phương Nam Phim



TTYT2 - Cô tiên trong điện thoại

TTYT2 - Cô tiên trong điện thoại
    
Truyện thiếu nhi

Người đọc: 
NXB: Phương Nam Phim





TTYT 1 - Trái tim yêu thương

TTYT 1 - Trái tim yêu thương

Truyện thiếu nhi

Người đọc: 
NXB: Phương Nam Phim




Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

Truyện cổ tích Thế Giới: Con quỷ và ba người lính

Truyện cổ tích Thế Giới
Con quỷ và ba người lính





Ngày xưa xảy ra một cuộc chiến tranh lớn. Nhà vua có rất nhiều lính, trả lương cho họ quá ít, không đủ để sống. Có ba người lính bèn rủ nhau đào ngũ.

- Nếu họ bắt được chúng ta, họ sẽ treo cổ chúng ta. Vậy thì làm thế nào bây giờ ? – người thứ nhất nói.

Người thứ hai nói :

- Các anh hãy trông cánh đồng lúa bát ngát kia. Nếu chúng ta trốn trong đó thì không ai có thể tìm được chúng ta. Quân đội không được phép sục vào ruộng lúa. Ngày mai thì đơn vị mình đã chuyển quân đi nơi khác.

Thế là họ chui vào ruộng lúa, nhưng quân đội không chuyển đi đâu mà ở nguyên vị trí chung quanh đó. Ba người lính trốn trong ruộng lúa hai ngày, hai đêm. Họ đói lả như sắp chết đến nơi. Họ không dám ló ra vì sợ chết. Họ bảo nhau :

- Trốn trong ruộng lúa này không được tích sự gì cả. Chúng ta sẽ chết và thối rữa ra ở đây mất thôi.

Đúng lúc đó, có một con rồng lửa bay trên trời qua đó. Nó sà xuống gần họ và hỏi họ tại sao lại trốn ở đây. Họ trả lời :

- Chúng tôi là ba người lính, chúng tôi đào ngũ vì lương ít quá. Giờ thì chúng tôi sẽ chết đói ở đây hoặc người ta sẽ treo cổ chúng tôi nếu chúng tôi ra khỏi đây.

- Nếu các anh đồng ý phục vụ ta bảy năm - rồng nói – ta sẽ đưa các anh lên cao, bay qua cả cánh quân lớn mà không một ai chạm được vào các anh.

(..)
Nguồn: Megafun

Truyện cổ tích Việt Nam: Anh chàng thong manh

Truyện cổ tích Việt Nam
Anh chàng thong manh



Một anh chàng bị thong manh từ thủa nhỏ. Nhưng đôi mắt anh vẫn trong trẻo nên người ngoài không ai biết là anh ta mù. Anh mới ngoài hai mươi tuổi, người tầm thước, đẹp trai và có tài biện bác. Đã mù lại sớm mồ côi cha mẹ nên anh phải đi ăn xin nay đây mai đó.


Một hôm, anh vào xin một nhà trưởng giả trong làng, nghe trong nhà có tiếng dao chặt chí chát anh tưởng nhà ông ấy đang làm cỗ gì hy vọng sẽ được một bữa no nê. Đứa con gái út của lão trưởng giả mới sáu bảy tuổi thấy anh ngồi xin ngoài cổng liền bảo:

- Nhà tôi hôm nay cơm nguội cũng hết rồi, đi xin chỗ khác thôi!

- Hình như trong nhà đang chặt thịt, có cưới xin giỗ chạp gì thì tôi xin một bữa.

Đứa bé thật thà đáp:

- Không có thịt gì đâu. Thầy tôi muốn kén chồng cho chị cả tôi nên đang đẽo một cây mít, định bào cho nhẵn rồi sơn son đem ra đình để đố, hễ người nào đoán đúng là gỗ gì thì sẽ gả chị tôi cho người ấy.

Biết được chuyện đó anh chàng thong manh rất sung sướng.

(...)
Nguồn: Megafun

Audio Truyện Thiếu Nhi: Con mèo đã sống một triệu lần

Nguyên tác: Hyakumankai ikita neko
Con mèo đã sống một triệu lần



Nguyên tác: Hyakumankai ikita neko - Viết và vẽ: Sano Yoko - Người dịch: Quỳnh Chi - Người đọc: Như Quỳnh - Kỹ thuật âm thanh: Duy Thành

Con mèo đã sống một triệu lần là một truyện tranh nhi đồng rất nổi tiếng của Nhật Bản. Ngay sau khi xuất bản, các tạp chí đã bình luận rằng đây cũng là một truyện dành cho người lớn. Truyện xuất bản lần đầu vào năm 1977, và cho đến năm 2006 đã tái bản đến lần thứ 86.


Mèo đã sống một triệu đời, nhưng chưa từng thực sự sống. Mèo luôn bị người ta bế trong tay, bị người khác yêu thương, nhưng nó chưa từng hạnh phúc, cho đến khi mèo bắt đầu yêu, bắt đầu cảm nhận cuộc sống, có gia đình, có vợ, có những đứa con, bắt đầu trao tặng những thương yêu. Chúng ở với nhau, sinh một đàn con. Rồi đến một ngày, mèo trắng già chết đi. Mèo nằm khóc than bên cạnh mèo trắng cho tới khi kiệt sức. Rồi nó chết và không bao giờ sống lại.

Một câu chuyện nhỏ nhưng vô cùng ý nghĩa. Sống một triệu đời không tình yêu, cũng không thể nào bằng sống một đời yêu thương; sống một triệu đời mà không cảm nhận được cuộc sống, càng không thể nào bằng sống một đời nhưng được yêu thương.

Mời các bạn cùng lắng nghe!
Nguồn: Megafun

Audio Truyện Thiếu Nhi: Bác sĩ Thôm-sơn cùng những người bạn ngộ nghĩnh

Tác giả: Andrea Dami - Giuliana Ciabattini
Bác sĩ Thôm-sơn cùng những người bạn ngộ nghĩnh



Tác giả: Andrea Dami - Giuliana Ciabattini - Người dịch: Cao Thu Thủy - Người đọc: Kim Thanh

Ở một miền quê gần nơi bạn và tôi đang sinh sống, có ngôi nhà nhỏ ẩn sâu trong một khu rừng. Ngôi nhà ấy náu mình kĩ đến nỗi ngay cả bác đưa thư cũng không nhớ nổi đường đi cho dù bác đã từng đến đó nhiều lần.

Chủ nhân của ngôi nhà ấy là một bác sĩ thú y và ông tự nhận mình là "Bác sĩ của muông thú". Chẳng ai biết ông bao nhiêu tuổi, nhưng đã từ rất lâu, ông về ở ẩn trong rừng với sách vở, âm nhạc và chú vẹt Phơ-rét. có người bảo ông là nhà khoa học, cũng có người cho là ông bị điên (mà có lẽ cũng gần như vậy thật!), vì ông nói rằng mình có một khả năng rất đặc biệt: trò chuyện với muông thú.


Từ nhỏ ông đã có khả năng ấy và khi trở thành bác sĩ thú y, ông đã coosbafy tỏ điều này tại Đại hội Y khoa Thế giới. Nhưng thử nghiệm không thành, vì muông thú chỉ nói chuyện với ông khi không có mặt một ai khác cả. Thế là ông bị đuổi khỏi ủy ban Y khoa và chịu sự nhạo báng mỉa mai của mọi người, trừ những người bạn thực thụ - chính là những con vật nhỏ bé xinh xắn và đáng yêu trong khu rừng. Thế nên ông hiểu rằng, tốt nhất là mình nên giữ bí mật đó và không bao giờ chia sẻ với ai nữa.

Và cuốn sách này kể về những cuộc phiêu lưu của ông - Bác sĩ Tim Thôm-sơn.
Nguồn: Megafun

Audio Truyện Thiếu Nhi: Trí khôn của ta đây

Trí khôn của ta đây



Tác giả: Sưu tầm - Người đọc: Cẩm Vân - Kỹ thuật âm thanh: Duy Hoàng


Một con cọp từ trong rừng đi ra, thấy một anh nông dân cùng một con trâu đang cày dưới ruộng. Trâu cặm cụi đi từng bước, lâu lâu lại bị quất một roi vào mông. Cọp lấy làm ngạc nhiên lắm. Ðến trưa, mở cày, Cọp liền đi lại gần Trâu hỏi:

- Này, trông anh khỏe thế, sao anh lại để cho người đánh đập khổ sở như vậy?

Trâu trả lời khẽ vào tai Cọp:

- Người tuy nhỏ, nhưng người có trí khôn, anh ạ!

Cọp không hiểu, tò mò hỏi:

- Trí khôn là cái gì? Nó như thế nào?

Trâu không biết giải thích ra sao, đành trả lời qua quýt:

- Trí khôn là trí khôn, chứ còn là cái gì nữa? Muốn biết rõ thì hỏi người ấy!

Cọp thong thả bước lại chỗ anh nông dân và hỏi:

- Trí khôn của anh đâu, cho tôi xem một tí có được không?

Anh nông dân suy nghĩ một lát rồi nói:

- Trí khôn tôi để ở nhà. Ðể tôi về lấy cho anh xem. Anh có cần, tôi sẽ cho anh một ít.
Nguồn: Megafun

Audio Truyện Thiếu Nhi: Nàng Công Chúa Ngủ Trong Rừng

Nàng Công Chúa Ngủ Trong Rừng



Tác giả: Truyện cổ Grim - Người đọc: Cẩm Vân - Kỹ Thuật : Đức Thụy, Cẩm Vân



Ngày xưa có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng nói: "Ước gì mình có đứa con!" mà mãi vẫn không có. Một hôm hoàng hậu đang tắm thì có con ếch ở dưới nước nhảy lên nói:

- Điều bà mong ước bấy lâu sẽ thành sự thực. Hết năm nay bà sẽ sinh con gái.

Lời ếch tiên tri quả đúng thật. Hoàng hậu sinh con gái đẹp tuyệt trần. Vua thích lắm, mở hội lớn ăn mừng. Vua mời họ hàng thân thuộc, bạn bè, lại mời cả các bà mụ đến để họ tận tâm chăm sóc, thương yêu con mình. Trong nước có mười ba bà mụ. Nhưng vua chỉ có mười hai cái đĩa vàng để mời ăn, do đó mời thiếu một bà.

Hội hè linh đình. Lúc tiệc sắp tàn, các bà mụ niệm chú mừng đứa bé những điều kỳ lạ: bà đầu chúc đức hạnh, bà thứ hai chúc sắc đẹp, bà thứ ba của cải... cứ như vậy chúc tất cả các điều có thể mơ ước được ở trần gian. Mười một bà vừa dứt lời chúc tụng thì bỗng bà mụ thứ mười ba bước vào. Bà muốn trả thù vì không được mời dự tiệc. Bà xăm xăm bước thẳng vào chẳng thèm nhìn ai, chào ai. Bà hét lên:

- Công chúa đến năm mười lăm tuổi sẽ bị mũi quay sợi đâm phải mà chết...
Nguồn: Megafun

Audio Truyện Thiếu Nhi: Em bé bán diêm

Em bé bán diêm



Tác giả: Truyện cổ Andersen - Người đọc: Cẩm Vân - Kỹ Thuật : Đức Thụy, Cẩm Vân

Rét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa. Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối. Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ !

Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em đã liên tiếp làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường, vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại. Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được, cười sằng sặc, đem tung lên trời. Nó còn nói với em bé rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này.


Thế là em phải đi đất, chân em đỏ ửng lên, rồi tím bầm lại vì rét. Chiếc tạp dề cũ kỹ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao. Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em.

Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương, bụng đói cật rét, vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xõa thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý.

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng thần chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân leo quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa.

Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi lại một chút. Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn...
Nguồn: Megafun